Nếu có lúc bạn cảm thấy buồn chán vì công việc không theo ý mình, hay những chuyện buồn trong cuộc sống khiến bạn muốn bỏ cuộc, thì có lẽ khi nhìn thấy những mảnh đời bất hạnh nơi Quỹ những tấm lòng nhân ái đi qua, bạn vẫn sẽ cảm thấy hạnh phúc, vì được cuộc sống ưu ái quá nhiều.
Lạnh sống lưng, là cảm giác của các thành viên khi xe cheo leo giữa con đường mòn một bên là vực, một bên là vách núi. Không chỉ vậy cảm giác lo sợ luôn canh cánh trong lòng khi xe bị kẹt giữa rừng, trượt trên dốc cao không thấy lối ra. Hay những giây phút sống trong hoang mang khi chẳng biết người đang đứng bên cạnh mình có phải F0 hay không? Vì di chuyển liên tục đường đèo suốt 10 tiếng đồng hồ, đầu ù đi, chân không còn cảm giác nữa. Và đôi khi lòng mình tự nhiên lắng lại, nghẹn ngào vì những hoàn cảnh khó khăn bắt gặp giữa hành trình. Đó là một trong những trải nghiệm mà chúng tôi muốn kể về hành trình từ thiện của Quỹ Những tấm lòng Nhân ái trong ngày qua tại Tây Nguyên.
Xe của Quỹ những tấm lòng nhân ái bị kẹt giữa rừng
Những ngày rong ruổi khắp 3 tỉnh Tây Nguyên nắng gió, di chuyển hơn 1000km bằng ô tô, vượt qua hàng chục chốt kiểm dịch cùng với biết bao nguy hiểm rình rập xung quanh. Nơi chúng tôi đặt chân tới chính là Lâm Đồng, Gia Lai, Buôn Ma Thuột – đều là vùng đỏ trên bản đồ dịch bệnh hồi ấy. Dịch bệnh căng thẳng, có thể tiếp xúc với F0 bất kì lúc nào mà không hề hay biết. Nhưng vượt lên trên mọi trở ngại, tất cả vẫn là ước mong mang tấm lòng của quỹ đến với những hoàn cảnh khó khăn, cho dù hành trình ấy gian nan, vất vả tới nhường nào!
Nếu đã có lúc bạn cảm thấy cuộc sống thật khó khăn, mệt mỏi, hay mọi việc không được như ý khiến bạn muốn buông xuôi, thì có lẽ, khi được chứng kiến những mảnh đời bất hạnh tại nơi đây, bạn sẽ cảm thấy bản thân mình vẫn còn may mắn khi được cuộc sống ưu ái quá nhiều.
Bạn hãy tưởng tượng cảnh một gia đình 8 người, 6 đứa con nheo nhóc sống tạm bợ trong một căn nhà quây tôn lụp xụp giữa rẫy cà phê, họ còn không có nổi một chiếc giường để ngủ. Bữa cơm hằng ngày chỉ vỏn vẹn gồm cơm trắng ăn, một chút muối và chút củ cái trắng. 6 thiên thần cứ thế lớn lên như những cây cỏ. Chúng ngạc nhiên khi thấy chúng tôi tới thăm, có đứa nép mình rụt rè sợ hãi bên trong cánh cửa tôn cũ sắp sập, có đứa hào hứng, đôi mắt sáng rực khi được chúng tôi tặng cho những phần bánh kẹo – 6 đứa ăn ngon lành như thể đó là thứ cao lương mỹ vị mà chúng chưa từng một lần được nếm thử trong cuộc đời.
Và nếu không tận mắt tới đây, chúng tôi cũng chẳng thể tưởng tượng được gương mặt thất thần khi ngôi nhà – tài sản duy nhất của gia đình bị thiêu cháy rụi chỉ trong một đêm. Và ánh mắt rạng rỡ, không giấu nổi niềm vui khi quỹ hỗ trợ xây dựng lại căn nhà.
Nếu chiếc điện thoại thông minh là điều quá đỗi bình thường đối với chúng ta thì ở đây có người mẹ bất lực khi phải gồng gành lo cho cả gia đình, chưa từng dám mơ về một chiếc điện thoại thông minh cho con học online. May thay nay đã được Quỹ hỗ trợ điện thoại cho con phục vụ việc học.
Và làm gì có thước đo nào đong đếm được niềm vui của các hộ gia đình không may phải cách ly về dịch bệnh khi được Quỹ tới hỗ trợ các phần quà là đồ ăn thiết yếu, giúp họ vượt qua những ngày gian khó.
Đôi khi đơn giản là tình người sẻ chia khi Quỹ giúp đỡ cho một em bé đi nhờ từ Lâm Đồng về Gia Lai. Giữa lúc dịch bệnh bùng phát nghiêm trọng, khi mọi xe khác đi qua đều ái ngại thì chúng tôi sẵn lòng đưa em bé về Gia Lai, bởi chúng tôi chẳng thể cầm lòng trước hoàn cảnh éo le của em khi chị gái địu con nhỏ 9 tháng tuổi trước ngực và định trở em về bằng xe máy gần 400km rồi lại quay ngược lại Lâm Đồng.
Nếu ai đó hỏi chúng tôi có mệt không? có sợ không? Thì… chắc chắn là có chứ, nhưng sau cùng, nụ cười hạnh phúc của các em nhỏ, những khó khăn được sa sẻ chính là động lực cho chúng tôi được tiếp tục những chuyến hành trình thiện nguyện khác. Yêu thương đôi khi chẳng cần thứ gì to tát, chỉ đơn giản là giúp đúng người, đúng lúc. Rosegroup luôn đồng hành cùng những hành trình nhân ái.